bụi đời Tác giả: Đình Lang
Giũ bụi đường xa, bụi đường xa. Tìm em trăm ngả. Ngả nhạt nhoà. Không gian, không gian. Chạm thời gian. Cho xưa dừng lại. Giữa mây ngàn. Cho đang đứng lại trời quan tái. Thuở lệ vắn dài lúc tiễn đưa. Bao năm... |
bụi đời Tác giả: Trần Đại - Trandaik
Bụi Đời. Giũ bụi đường xa, bụi đường xa. Tìm em trăm ngả. Ngả nhạt nhoà. Không gian, không gian. Chạm thời gian. Cho xưa dừng lại. Giữa mây ngàn. Cho đang đứng lại trời quan tái. Thuở lệ vắn dài lúc tiễn đưa... |
bụi đời Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Đêm đông tuyết đổ lạnh lùng. Thương cho những kẻ tha phương không nhà. Cuộc đời nghiệp quả bao la. Nhiều người khốn khổ thân qua đọa đầy. Nằm bờ ngủ bụi ai hay. Ước mơ một chút tình người đoái trông ? Có tên trong sổ đoạn... |
bụi đời Tác giả: Vũ Đình Trường
Đến đây lạ phố lạ người
Bụi đời mốc bẩn hồn chơi vơi buồn
Một mình trong bóng hoàng hôn
Ta thân ngựa mỏi, vó chồn nẻo xa...
Vũ Đình Trường |
bụi đời Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Đêm đông tuyết đổ lạnh lùng. Thương cho những kẻ tha phương không nhà. Cuộc đời nghiệp quả bao la. Nhiều người khốn khổ thân qua đọa đầy. Nằm bờ ngủ bụi ai hay. Ước mơ một chút tình người đoái trông ? Có tên trong sổ đoạn... |
bụi ðời Tác giả: Vũ Kim Thanh
Ðáy mắt tôi hoen đỏ cát bụi đời. Thân xác em nhuốm đen màu tội lỗi. Chợt gặp nhau đây , ngượng nghịu nụ cười. Cay đắng bờ môi , bồi hồi tóc rối …. Bơ vơ vào đời. Nhọc bước. Đơn côi…. Thuở xa xưa ấy em cũng như tôi... |
bụi đời mười phương Tác giả: Hồng Khắc Kim Mai
Vác một đàn con trên vai. Ta đi bụi đời. Chín hướng mười phương. Trạm đầu dừng chân. Chốn Ngọc Hà lừng danh xóm lưới. Bến dứa trổ gai. Thân tù tội. Ngày cơm cháy lót lòng không đủ no. Đêm nằm co sàn gạch. Lạnh rút gân nghe... |
cát bụi đời người Tác giả: Đinh Kim Chung
Lặng lẽ ngồi đong cát bụi đời. Vui - buồn thực chất cũng thường thôi! Cà phê nhấm ngọt từ trong đắng. Cũng chỉ màu đen quện rã rời. Cát bụi đầu thai một lá bùa. Với đầy mê hoặc thắng và thua. Trần gian cõi tạm đầy huyên... |
cát bụi đời ta Tác giả: Lê Cảnh Tiến
CÁT BỤI ĐỜI TA. Nẻo cũ còn vương dấu bụi trần. Nhưng đời chết giữa mộng phù vân. Buồn đêm lại dỗ vần thơ dốt. Chán cảnh ngồi ôm tĩnh rượu đần. Một bữa mưa càn khu phố đổ. Khi chiều gió giật... |
khi gã bụi đời làm thơ Tác giả: Nguyên Thạch
Gã lớn lên giữa cái thời đồ đểu. Bao gian manh trùm phủ lấy cuộc đời. Gã lấy thân đối mặt với cuộc chơi. Nhưng hồn gã sáng ngời như đuốc rực. Gã khinh thường bọn mệnh danh trí thức. Nhưng xem ra không bằng cục cứt bón... |