cát bụi đời người
Lặng lẽ ngồi đong cát bụi đời
Vui - buồn thực chất cũng thường thôi!
Cà phê nhấm ngọt từ trong đắng
Cũng chỉ màu đen quện rã rời
Cát bụi đầu thai một lá bùa
Với đầy mê hoặc thắng và thua
Trần gian cõi tạm đầy huyên náo
Thượng đế dường như thật khéo đùa!
Cát bụi làm đau chuyện ái tình
Nên vòng vo tựa xoáy bùng binh
Bao giờ thế tục đừng yêu nữa
Giải thoát buồng tim một bóng hình?
Cát bụi lầm than chuyện bạc tiền
Thứ mà ngai vị hóa thần tiên
Những gì mua khó thì thêm nữa
Là sẽ về tay kẻ có quyền
Cát bụi mù bay khắp phố phường
Có người gắp thịt, có người xương
Có người khôn chết, người ngu chết
Và lũ quạ đen lại biết đường
Cát bụi là sinh tử bất kỳ
Con người - cát bụi cuộc vân vi
Thạch trung ẩn ngọc, vàng trong cát
Nếu chỉ nằm yên đẹp nỗi gì!
Cát bụi đong đầy cuộc bể dâu
Nào mong lấp kín những cơ cầu
Đôi vầng Nhật Nguyệt khi tàn sáng
Cát bụi Ta - Người hẳn giống nhau.