924 - ta “ra đi” Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Rồi một ngày nào mặt trời vĩnh biệt. Ta nghỉ ngơi sau dầu dãi cuộc đời. Tấm thân này trả lại cát bụi thôi. Công cha mẹ từ đây đành uổng phí. Giọt sương rơi gõ bên thềm huyền bí. Ta giấc thiền thanh thản chốn thiên thu. Có... |
anh đi rồi! Tác giả: BS.Bạch Liên
Anh đi rồi để lại em nỗi nhớ. Lặng lẻ buổn trăn trở đếm thời gian. Dẫu tiếc thương thôi cũng quá muộn màng. Đành câm lặng ngồi nhìn trang nhật ký. Anh đi rồi từng đêm nằm mộng mị. Mắt hoen buồn tâm trí hóa ngu ngơ. Tự... |
ánh mắt Tác giả: Nguyễn Thanh Hải
Ngày xưa…. Tôi và em chung một con đường. Lá me bay xao xác chiều phố nhỏ. Bóng hai đứa giữa hoàng hôn tím đỏ. Tạm biệt nhau bằng nụ cười duyên. Thủa ấy…. Em hiện thân trong tôi một màu trắng trinh... |
bậu bỏ vườn xưa Tác giả: Trinhcamle
Đã mấy lần qua khăn gói qua thăm. Đường sỏi đá rêu phong giờ lặng bóng. Phía đầu hồi vẫn còn kia cánh võng. Bậu về đâu để lại lá khô buồn ? Có lẽ nào vườn xưa đã chán chường. Bậu quay bước để thơ... |
bến cô liêu Tác giả: Bùi Thành Công
Anh nhớ em quá cũng như không. Giờ em. em hạnh phúc bên chồng. Quên anh đi nhé. Người ngu dốt. Mộng buồn ngày ấy thả trôi sông. ***************************************. Kẻ lái đò đi hành khách chờ. Đò... |
bến đợi Tác giả: Ngọc Quang Hà
Bỏ bến qua đò mãi nhớ sông. Tình câm lặng lẽ một mùa đông. Sóng chiều vỗ nhẹ buồn hiu hắt. Giá buốt tàn canh chạnh nỗi lòng. Đêm thâu lạnh lẽo vọng xuân sang. Một thuở thuyền xa nhớ xốn xang. Đợi mãi đêm về đông... |
biển vắng buồn tênh Tác giả: Biển Vắng
Em rất buồn khi thấy núi sóng đôi. Nơi xa kia em đơn côi chiếc bóng. Ngắm từ xa với ước mơ khát vọng. Rồi vui lòng...thấy núi được bên nhau. Bờ cát trắng mỗi chiều vắng nôn nao. Ngóng bao thuyền từ khơi xa cập bến. Chỉ... |
biết khổ vẫn yêu 1 Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Em cũng biết yêu anh đời sẽ khổ. Vẫn mong rằng duyên nợ được bền lâu. Hai chúng ta chia cách ở đôi đầu. Mãi in đậm khắc sâu trong tiềm thức. Ôm giấc mộng ước ngày sau hạnh phúc. Nhưng hỡi ôi ! Lòng ngực nhói nghẹn... |
bỏ mặc cuộc đời 2 Tác giả: Thiên Ân
BỎ MẶC CUỘC ĐỜI. Khi người lại vội bỏ người. Chuyện xưa khép lại nụ cười vỡ đôi. Ngẩn ngơ số kiếp tàn môi. Lá vàng từ giã ra khơi thuở nào ? Khi người thương ghét ngẫm đau. Vòng tay kỉ niệm ngã màu hư vô. Nắng mưa... |
bốn mùa Tác giả: Phùng Quang Thuận
Xuân. Xuân này chim Én không về nữa. Mai vẫn dịu dàng nở trước sân. Ông lão vẫn ngồi im tựa cửa. Chờ bước chân về của cố nhân. Hạ. Em về nắng hạ vàng trên tóc. Áo mỏng mù sa nhuộm ráng chiều. Hoàng hôn trong mắt sầu... |