ánh mắt
Ngày xưa…
Tôi và em chung một con đường
Lá me bay xao xác chiều phố nhỏ
Bóng hai đứa giữa hoàng hôn tím đỏ
Tạm biệt nhau bằng nụ cười duyên
Thủa ấy…
Em hiện thân trong tôi một màu trắng trinh nguyên
…trọn vẹn từng kỷ niệm
Gió đầu mùa lá vàng rơi trước ngõ
Để em tôi thương nhớ biết bao lần
Ngày tôi đi lá đã rụng đầy sân
Chẳng có gì làm quà
Mắt nhìn nhau vội vã
Mà da diết lòng tôi nỗi buồn như hoá đá
Thương em một mình cặm cụi với thời gian
Cuộc đời trôi đi để lại tháng ngày ngờ nghệch đến vô duyên
Hay điều đó là định mệnh
Ngày trở về tôi quên lá diêu bông
Em tôi đã vội lấy chồng
Thương thầm nỗi nhớ bên sông
Gửi sóng mang theo một tia hy vọng
Con thuyền nhỏ đợi chờ trong khắc khoải
Dòng nước kia quay lại biết bao giờ
Kỷ niệm chỉ là mơ
…như nỗi nhớ giờ đây câm lặng
Ánh mắt ấy giờ đây sao lắng
…nhìn tôi
8/1997
*** Nguyễn Thanh Hải
Bài này đã được xem 3007 lần
|
Người đăng:
|
Seaman
|
|
|