người bên sông Tác giả: Kotoko
Có một người ngồi vơ vẩn ven sông. Nhìn mặt hồ loang dần trong nỗi buồn da diết. Một dáng cò trong ráng chiều xao xác. Hàng cây xanh xoã bóng trước hoàng hôn. Con nước với đầy. Hay giọt lệ long lanh. Mà sương khói bỗng... |
người đàn bà Tác giả: Thái Thăng Long
Những lá cỏ non dường như run rẩy. Những lá cây bay chạy. Người đàn bà đang yêu hóa dại bên dòng sông. Bốn mùa trong em chỉ còn một sắc cầu vồng. Vòng nguyệt quế xa mờ trong tâm ảnh. Đôi mắt thẫn thờ. Một đời giữ chặt... |
người phụ nữ trong thơ Tác giả: Dế Mèn
Có một người phụ nữ vẫn kề bên. Nghĩa tình ấy lâu bền hơn tất cả. Người dưng thật nhưng mà thương đến lạ. Cho trần gian dối giả chút chân thành. Có một người phụ nữ tuổi còn xanh. Trân trọng giữ riêng dành ngăn tim nhỏ. Sợ... |
người trong mơ Tác giả: Phùng Mạnh Tiếp
Có một người chỉ dám cất trong tim. Vì nói ra chắc gì ai tìm thấy. Người đàn bà bên câu thơ tình ấy. Giống như em chẳng có thực ngoài đời. . Có một người vẫn hay gọi "Anh ơi!". Nên tò mò tìm ra cho bằng được. Có khi nào... |
người từng thương Tác giả: Sgalfder
Có một người. Mang tên người từng thương. Nắm tay nhau. Hứa đi đến cuối đường. Có một người. Vá lành những vết thương. Rồi bỏ đi. Để lại ngàn vết xước. Có một người. Kéo em về phía trước. Rồi đẩy ra. Bỏ mặc phía cuối... |
rằng có một người ở chốn trần gian Tác giả: Mr.Smile
Rằng có một người ở chốn trần gian
Người này không hề biết
Có một thời để yêu
Có một thời về tình yêu sẽ viết. |
trách chi một người Tác giả: Thiên Ân
TRÁCH CHI MỘT NGƯỜI. Có một người vốn không thích văn chương. Ta săn ảnh gieo vần thơ sầu muộn. Thả ong bướm bay ngang vùng tưởng tượng. Đậu kín môi hoa ngần ấy vô tình. Ôm vầng trăng nằm kẽ lá rung rinh. Bẻ nhánh... |
vỡ... Tác giả: NGUYỄN PHẠM TÚ DANH
Có một người ra đi chẳng trở lại. Để một người cả một đời tiếc thương. Có một người vì một người vấn vương. Giấu đau thương đem yêu thương giữ lại. Có một người muốn để lại trái tim. Nguyên hình hài một con tim tan vỡ... |
đám cưới Tác giả: Timbuondoncoi
Khi ta bắt đầu biết yêu thương bằng những niềm đau trong quá khứ. Lòng ta sẽ rộng hơn với những điều thứ tha. Rồi đến một lúc nào đó trong cuộc đời chúng ta sẽ nhận ra. Bất kỳ chuyến hành trình nào cũng đều có điểm đầu điểm... |
dại khờ Tác giả: Đinh Thu Hiền
Có một người không biết yêu em. Nên họ đã rẽ về qua lối tắt. Hà Nội ơi! Tím bằng lăng bây giờ ai nhặt. Sao cứ rụng dày, chồng chất tháng năm? Có một người từng vô ý nhẫn tâm. Mắng nhiếc em luôn, ngỡ mới mười lăm tuổi. Lá... |