489 - tết đã về Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Mặc định! Vạn vật hữu sinh theo con tạo xoay vần. Ta - hạt bụi giữa thiên hà sa mạc. Cùng nhịp khúc thời gian. Tết đã về! Mốc cổ truyền xưa lắm - tự người sinh. Dịp nghỉ ngơi trong dòng đời xô đẩy. Lát chớp mắt cho ta... |
bài thơ "không đề" Tác giả: Nguyễn Đức Nghĩa
Những cơn gió cuối thu. Mùa đông sắp đến rồi. Mùa đông này anh sẽ phải ra đi. Buồn làm chi, có gì đâu em nhỉ ? Ồ cuộc đời kết thúc có gì đâu ! Một năm bao giờ chẳng thế ! Một cuộc tình cũng chỉ đến mùa đông. Có gì... |
cám dỗ. Tác giả: NGUYÊN HOANG
Ta thay vào đó đèn lồng! Cõng Em bằng gió, ôm bồng bởi mây. Chạm tay vào tháp Liên đài, bồ đề nghiêng bóng, hạt tràng vỡ bay. Ta về thơ rượu cân đai, mặc vào áo mảo, chốn nầy thay tên. Thuyền hoa chuyển bến rời... |
chiều công viên Tác giả: Lệnh Hồ Đạo Tặc
Chiều công viên người không đợi nữa. Anh lạc hồn trên những lối thân quen. Nắng đã tắt trên cuộc tình cay đắng. Em bây giờ xa lắm cuối vòng tay. Anh chới với giữa dòng người vội vã. Để tâm hồn tê lạnh cả hàng... |
chốn củ không bình yên Tác giả: VVKH
Lần đầu tôi gặp em. Dưới tia nắng rụng bên thềm. Chiếc lá vàng. Buồn rơi khi mùa đông em vội đến. Em mĩm cười kiêu sa. Lung linh. Như muôn ngàn ngọn nến. Tên em của mùa hè. Nhưng sao ẩn hiện giửa mùa đông. Em nhìn tôi. Trời... |
chốn củ không bình yên Tác giả: Godauinfo
Lần đầu tôi gặp em. Dưới tia nắng rụng bên thềm. Chiếc lá vàng. Buồn rơi khi mùa đông em vội đến. Em mĩm cười kiêu sa. Lung linh. Như muôn ngàn ngọn nến. Tên em của mùa hè. Nhưng sao ẩn hiện giửa mùa đông. Em nhìn tôi. Trời... |
chuyện của ba người Tác giả: Hồng Dương
Ngày...tháng...năm... Một ngày... đã xa xăm. Chiều đổ vệt lăng trầm nằm nghiêng ngả. Bầu trời tím giọt sương rơi phiến lá. Đêm rũ buốn trăng đã xế trời xưa. Có một ngày... Cô gái khóc như mưa. Gom vất vã cho vừa chưng... |
gởi em niềm nhớ Tác giả: Nguyên Thạch
Gởi em niềm nhớ. (Cho NTH). Chiều mông lung, nhớ ai tà áo trắng. Bước lang thang... biển vắng, gió vi vu. Trời bây giờ, mây trở tím vào thu. Sóng vỗ nhẹ, điệu ru khúc nhạc. Hòa cùng biển, tôi cất cao tiếng hát. Gởi nhớ... |
hiểu lầm Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Bà lão mù lê bước trời nắng hạ. Lối thân quen qua những buổi đi xin. Quãng đường trưa bà lặng lẽ riêng mình. Nơi cuối dốc có tàng cây che bóng. Bà đến đấy, đôi bàn chân lóng ngóng. Bỗng vô tình vấp phải...có ai ngồi. - Bộ... |
lặng thầm ! Tác giả: Hồng Dương
Đêm ứa giọt nồng cay trên mi mắt. Dấu hờn trong se sắt giận mà thương. Gót đơn côi hằn kín cả đêm trường. Để ngóng đợi mùi hương xưa ... im lặng. Từng giây phút gõ mòn lên cay đắng. Đốt cháy hồn sao chẳng hết buông... |