chiều biếc Tác giả: Lê Gia Hoài
Có một chiều tím biếc ở trong anh. Mây trinh nữ kết thành hoa phượng nhớ. Cánh mỏng manh rụng đầy bên trang vở. Cho yêu thương thắm đỏ nắng mùa sang. Có một chiều mình anh bước lang thang. Trên con đường ngập tràn hương... |
chưa bao giờ Tác giả: Lê Gia Hoài
Chưa bao giờ anh thực sự quên em. Dẫu kỉ niệm đã phai màu năm tháng. Lời yêu xưa đã đi vào dĩ vãng. Con đường tình cũng lạc nẻo đơn côi. Mỗi lần qua chốn cũ nhìn lá rơi. Anh bỗng thấy lòng mình xao xác lạ. Áo trắng em... |
có đôi lúc ... Tác giả: Trần Minh Hiền
CÓ ĐÔI LÚC ... Có đôi lúc anh sợ mình công cốc. Như dã tràng xe cát Biển Đông. Biết em có vẫn là ngà ngọc. Thắp mùi hương thấm đẫm đóa hồng. Có đôi lúc anh sợ mình mơ mộng. Như ngu ngơ muôn thưở của gã khờ. Biết em có vẫn... |
có tiếng chim reo lưng đồi Tác giả: Trần Minh Hiền
CÓ TIẾNG CHIM REO LƯNG ĐỒI. Có tiếng chim reo lưng đồi. Nghe như đất trời biến ảo. Dòng sông qua đời vô tội. Mịt mờ ngày tháng chiêm bao. Có tiếng sóng xô rì rào. Mùa sang dại khờ lãng đãng. Suối sâu, hồn người, nhiên... |
con người mong manh như lá cỏ (thơ) Tác giả: Trần Minh Hiền
CON NGƯỜI MONG MANH NHƯ LÁ CỎ (Thơ). Con người mong manh như lá cỏ. Chỉ cơn đất trùi là tan hoang chết chóc. Chỉ một ác tâm là tan đời ô trọc. Hãy yêu thương tha thứ giúp người. Ôi lũ lụt ngập tràn rười rượi. Đớn đau nào... |
cung đàn ai oán Tác giả: Hồng Dương
Đàn tình tự rung ngân hồn loan trải. Tiếng tơ lòng tê tái cũng nghiêng chao. Buồn tiếc thương ngây dại đến nao nao. Đêm cuồng vĩ lạc vào cung ái nhỉ. Luồng ký ức thẩn thờ trong mộng mị. Bến bờ xưa giờ tít mãi xa... |
dấu chân bỏ lại Tác giả: Thiên Ân
DẤU CHÂN BỎ LẠI. Dấu chân mồn một đường chiều. Trời xanh , mây trắng , cánh diều trôi mau. Tuổi hồng mơn mởn về đâu? Ngày sau thỏ thẻ , ngày sau thầm thì. Dấu chân mềm mỏng , đôi khi. Thuyền chưa tách bến người đi sao... |
đêm đậm đặc Tác giả: Hồng Dương
Xuân bỏ lại một làn hương trong gió. Trời bỏ quên hoa cỏ giữa màn đêm. Gió nhẹ chen mái tóc thả buông mềm. Bên giấc ngủ má em bừng thơm ngát. Đêm khao khát hờn ghen làn sương mát. Nhớ lần em nép sát bờ ngực anh. Chợt thấy... |
đợi anh Tác giả: Hồng Dương
Hoàng hôn xuống lòng em buồn thẳm. Hạnh phúc nào ảm đạm xa xăm. Gió buồn gió thổi lạnh căm. Cơn mưa buồn rớt tái thâm cõi lòng... Em vẫn biết đời trong bể khổ. Mải mê tìm loang lỗ mong manh. Đường em trông ngóng bóng... |
dừng chân Tác giả: Thiên Ân
DỪNG CHÂN. Dừng chân ở góc trời kia! Nước mắt đầm đìa vội vã rớt nhanh. Mong manh vốn dĩ mong manh. Thương nhớ ngọn ngành cội rễ là đâu? Dừng chân tận đáy biển sâu. Sóng biển bạc đầu xô đầy, đẩy xô. Thuyền tình rẽ nước... |