một thời Tác giả: Thanh Thanh Ngọc
( Tặng người có ngày sinh nhật vào tháng 7 ). Đừng buồn nhé anh Khi nhận được từ em món qùa mừng sinh nhật Là lời thơ vẫn nồng nàn chân thật Kết lại từ nỗi nhớ của lòng em Sao viết rồi lại chẳng muốn anh xem Chỉ muốn cất... |
trách người và thơ ... Tác giả: Tóc Nâu - Jacaranda
Em trách Người và Em trách Thơ. Trách Thơ sao lại lắm hững hờ. Rồi dỗi Tình ơi! Xa vạn dặm. Để buồn lẻ bóng, khóc bơ vơ . Mười ngón tay sầu, Em co duỗi. Theo lần đếm ngược, lại đếm xuôi. Em tôi học đếm bao hờn tủi. Giọt... |
(mặc kệ)em vốn loài bão rớt Tác giả: Nnguong
Em chúm môi: vo tròn bão cuối hạ. Xoáy cơn trốt làm cuồng nộ ngập, tràn. Lặng thinh-tôi: ướt nhẹp trưa tàn tạ, lũ, lụt cơn đau chìm, đắm tịnh, yên. Từ lúc ấy, rêu phong xưa ngu muội. Ươn câu thơ, hờ hững mắt, môi... |
1144 - ngấn tình Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Tình cũ rêu phong lối mộng xưa
Theo xuân lã chã ngấn tình mưa
Lỡ duyên mắt ngước vì sao sáng
Thầm ước kiếp sau cập bến bờ.
26 - 11 - 2012* |
12-lặng thầm Tác giả: TRẦN MINH HẢI
Dưới giếng trăng chìm chẳng tiếng tăm, lao tù một cõi đã bao năm ? Thành cao đá chất vòng giam cấm, mộ tối rêu phong chốn lặng thầm . Nguyệt rũ màn mây che mặt khóc, nhạn chìm cửa núi dứt tin thăm . Thả gàu ta... |
487 - có một kiểu yêu Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Có nhà. Là vợ. Là chồng. Thời gian. Đất bạc. Rêu phong tình người. Dửng dưng. Không có trên đời. Mặc ai. Rơi... |
619 - mở lòng Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Lời thơ quyện trộn lên men. Nồng say tình bạn, lòng nhen ý tình. Gập ghềnh mỗi bước mưu sinh. Chắt trong đời mọn riêng mình giọt thơm. Dửng dưng với những thiệt hơn. Bởi mai xanh vạt cỏ hờn cho ta. Là đâu hạt bụi Ngân... |
732 - tình quê xưa Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Dĩ vãng, tình xưa đã lặng im. Buồn dâng xa vắng dõi sau rèm. Rêu phong tàn úa pha màu nhớ. Gọi vọng tình em dạ dịu êm. Ngần thu xa ấy giọt ngâu rơi. Bước cỏ đêm trăng xa mãi rồi. Tiếng ngọc lịm dần về ngõ cội. Dòng sông... |
a--- ráng đợi Tác giả: Trinhcamle
RÁNG ĐỢI. Lối xưa vắng một nụ cười. Mà sao lại đúng của người tôi mong. Nghiêng chiều tựa cửa ngóng trông. Lòng người chắc đã rêu phong mất rồi. Thôi thì đóng ngõ...thì thôi. Mặc cho mây trắng đang trôi ngang... |
anh đi.. Tác giả: Lê Gia Hoài
Anh đi bỏ lại con đường. Hoa thơm trải nắng ngát hương đôi bờ. Anh đi bỏ lại tình thơ. Bỏ thuyền bỏ bến bơ vơ một đời. Biết rằng có thể đơn côi. Nhưng anh chẳng nghĩ xa xôi làm gì. Biết rằng có nói thêm chi. Thì em vẫn... |