một thời
( Tặng người có ngày sinh nhật vào tháng 7 )
Đừng buồn nhé anh Khi nhận được từ em món qùa mừng sinh nhật Là lời thơ vẫn nồng nàn chân thật Kết lại từ nỗi nhớ của lòng em Sao viết rồi lại chẳng muốn anh xem Chỉ muốn cất trong lòng mình tất cả Kỷ niệm vui buồn từ lâu hoá đá Đêm chuyển mưa - trời nứt rạn , vỡ oà Tràn ngập trong lòng giông tố mãi chưa qua Để bây giờ mình trở thành xa lạ Hôm nay thôi hãy quên đi tất cả Chỉ nhớ về nụ hôn vụng dại giữa rừng hoang Anh có nhớ không Mình đi bên nhau con đường tím hoa Xoan Cùng nghiêng mình trước rêu phong phổ độ Vạch cỏ lau tìm dấu ấn từng viên gạch đổ Hồi nào là ngọn tháp cổ uy nghi Ai giết ai bằng lời nói thị phi Thời gian giết những linh thiêng Chàm tháp Làm đớn đau - hao mòn và lịm tắt Sao ngẩn ngơ buồn Tình chúng mình rồi có bền lâu ...? Rừng mùa nắng thơm lựng mùi hoa Ngâu Lim dim ngủ dựa lưng vào nhau nhé Anh hay gió vuốt tóc em nhè nhẹ Nụ hôn đầu chín đỏ hết môi ngoan Rất hồn nhiên con suối nhỏ hân hoan Đem nước mát tưới cuộc tình mới hé Giữa tháp cổ rêu phong Chiều lên nắng nhẹ Ngọn cỏ mềm thức dậy một nụ hoa Thế rồi Tháp Chàm cổ khuất xa Lùi sau mãi im lìm trong mặc tưởng Chôn vuì luôn mối tình vào âm hưởng Để hôm nay chạnh nghe tiếng đàn buồn Xa vắng cuối trời Vỡ vụn ngọn tháp cũ chơi vơi Người ơi Sinh nhật buồn Ta chúc Người hạnh phúc