thương thương nhớ nhớ
Thương Thương Nhớ Nhớ
Bỗng bất chợt sững sờ, bỡ ngỡ
Cầm cánh thư, nét chữ chẳng quen
Tận nơi chốn ấy xa xăm
Gửi người lạ lẫm, chưa lần gặp nhau!
Khiến trái đỏ lao xao nhịp đập
Nỗi hiếu kỳ, hồi hộp, lần tay...
Ô nầy! Lời lẽ của Ai
Ngọt ngào, êm ả khiến dài lâng lâng...
Kể từ đó vầng trăng thơ mộng
Cứ từng hồi ửng bóng tâm tư
Bâng khuâng, dào dạt, ngẩn ngơ
Chập chờn ảnh bóng giữa bờ, vấn vương!
Đêm sương lạnh, lạnh buồn nỗi nhớ
Giấc trở trăn, trăn trở lê thê
Nhìn kia hun hút nẻo về
Không gian mờ mịt, bốn bề chơi vơi
Để bãi trắng ngậm ngùi cỏ lá
Đỉnh lộng ngàn lã chã hạt rơi
Âm u phủ ngập bóng đời
Bài ca dang dở đành thôi… não nùng !
Em rồi cũng có chồng dạm hỏi
Bạc duyên phần đứt sợi, chừng xuân
Nhọc nhằn thui thủi sớm hôm
Thời gian năm tháng héo mòn, quạnh hiu
Tôi lặng lẽ dưới chiều, man mác
Ngẫm phù vân mất mất, còn còn
Thương thương nhớ nhớ mảnh hồn
Dịu dàng, thân ái kề bên...Anh nè...
6/10/2019
Nguyễn Thành Sáng