đêm
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Trời đất, cỏ, cây màu tối thẫm. Chỗ ta ngồi trăng lặn từ lâu. Giun dế khóc thương dòng lệ ấm. Ta cố tìm em nào thấy đâu. Em mịt mù xa đâu có biết. Mưa đầu mùa như nổi buồn trôi. Gởi gió cho em lời tha thiết. Là chút...
|
ly rượu tháng tư
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Uống đi chớ, rượu mời sao không uống. Mỗi một năm ta có ngày nầy. Ngày trời long, đất lở, chia tay. Ta khăn gói kiếp tù sau cuộc chiến. Đời quá khó, bạn bỏ đời khốn khó. Sao trở về để thẹn núi cùng sông. Ba mươi năm...
|
hành trình triệt - tuần - vô vọng
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Vô vọng. Đóng cửa vô rừng ngủ với sương. Nghe dế ru trăng ngập đêm trường. Một chiếc lá rơi hồn chết lặng. Nhớ quá đi thôi buổi chiến trường. Tuần. Tay xích, châm cùm, đầu bị trói. Lê lết muôn phương chẳng có...
|
ngày về nha-trang không có em
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Ta cứ chờ em sau lưng biển. Phố mưa đầy ướt một bóng ta. Ta về từ thuở bỏ đi xa. Trong trí nhớ không chừng đã mất. Mỗi con đường nghẽn trong tâm thức. Chỉ một mái nhà đã mấy lần qua. Đi tới lui chẳng thể nhìn ra...
|
mưa tuy-hòa
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Ta ghé Tuy-Hòa hôm biển động. Mưa là mưa biển lấn qua bờ. Café không đường đêm sâu lạnh cóng. Em má đào chẳng giống nàng thơ. Khuya lóc cóc dầm mưa trên phố. Tựa vai mà chẳng biết mặt nhau. Ta xót đời đi không định chỗ...
|
qua la-hai nhớ ...
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Sông Trà Bương, nước đầy mùa mưa lũ. Nắng sườn đồi chạy xuống đón ta qua. Ta cứ gọi chỗ nầy, ngày tháng cũ. Mười năm xích xiềng giam nát đời ta. Đứng để nhớ, đi đau, ngồi phẫn nộ. Bạn bè xưa đâu biết giạt phương nào...
|
tiễn em về một sớm mai
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Ta sẽ tiễn em về trời mai sáng. Như cuộc vui qua đêm tối tình cờ. Đã thức gọi con tim thời lãng mạn. Có chút buồn nên gọi cuộc tình thơ. Bởi ta biết giòng đời con nước ngược. Ta bơi đi trong nỗi đợi chập chờn. Khuya...
|
buổi sáng vô chừng
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Sáng thức dậy, ngáp dài lười biếng. Đi tới lui mới thấy mình già. Một ngày sẽ hai mươi bốn tiếng. Lắc cái đầu ta thấy bóng ta. Buông hai tay tự nhiên thấy lạ. Chẳng có cái cầm mỗi bước qua. Thuốc hết, café không,...
|
ngày mưa tới
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Sáng nay mưa rớt ngoài hiên. Mưa lăn mấy giọt buồn phiền trên ta. Mưa thì mưa sao xót xa. Lòng như đã lắng, chưa qua nỗi chờ. Em đi rồi, ta đứng trơ. Ngó qua chỗ cũ tình cờ ta đau. Em như sớm muộn chiều mau. Vỡ trong...
|
trên núi bà đen
Tác giả:
Nguyễn Thanh Khiết
Trên núi Bà Đen. Ta trở giấc trong giao thông hào cũ. Của bạn bè xưa đào vội bên rừng. Dưới trăng vàng sương rơi thật dửng dưng. Trên cái nón sắt còn in dấu đạn. Ta sờ soạng dưới lá khô vùi đống. Một mảnh bom làm lạnh cóng...
|