Poem logo
Poem logo

ngơ ngác lòng đau

Tác giả: Thiên Ân
NGƠ NGÁC LÒNG ĐAU
Ngơ ngác quay về nơi chốn nao?
Ngọn gió se se vội nghiêng sầu
Một thuở êm đềm trăng bén gió
Tình yêu vừa rụng muôn lắng sâu

Ngơ ngác ta nhìn ngơ ngác thay!
Hàng cây trút lá tỉnh và say
Dấu chân dĩ vãng thềm xưa vắng
Tà áo trinh nguyên vốn phơi bày

Ngơ ngác đeo mùa xa xót xa
Dốc đá bây giờ gãy phong ba
Dương xỉ thẫn thờ ngậm ngùi khóc
Ngoài kia lạnh lẽo bóng cau già

Ngơ ngác gieo hờn dưới không gian
Đau đáu ngày xanh hương phai tàn
Vết thương cũ kĩ vời đau nhức
Lí lẽ ai khơi vội chín vàng?

Ngơ ngác xô nhau dồn bức tường
Em giạt về đâu cuối con đường?
Tương tư cánh vỡ đìu hiu mọc
Trót dại cuộc đời ngẫm sầu thương

Ngơ ngác lẻ bầy lởm chởm đau
Trời ơi tình rũ cánh bay cao!
Gom góp nhạt nhòa cho vào lửa
Xác xơ bẻ vội tuổi chiêm bao
Ngày 2/1/2020
Ân Thiên ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm