những con đường đưa đến an nhiên (tình ơi! mấy dặm độc hành)
NHỮNG CON ĐƯỜNG
ĐƯA ĐẾN AN NHIÊN
01.
Tinh mơ bóng hạc lẻ loi
Sương mềm cánh mỏng trăng soi giữa đồng
Nắng vàng giữa cõi phù không
02.
Thu vàng hồ vắng mênh mông
Còn không dòng nước bến sông đợi chờ
03.
Gần nhau mà vẫn xa nhau
Mộng gì ảo ảnh ngàn sau lệ tràn
Ai ôm bao nỗi ngổn ngang
04.
Lá xanh rơi vội về đâu
Con chim đang hót giọt sầu nhân gian
Lệ tuôn ghềnh thác hai hàng
05.
Nhìn hồ sâu tĩnh lặng
Bóng trăng gầy thanh tao
Ôm trăng mà chẳng đặng
Mộng nào càng hư hao
06.
Lòng đêm sâu và kín
Bóng vô thường đang loang
Đêm dài bao nhiêu mói
Nợ tình còn sắt son
07.
Ôm cái bóng vô thường
Hờn để biết còn thương
Nước, mây, sóng hay gió
Yêu chi đến đoạn trường
08.
Hướng dương lay nhẹ ru tình
Nhân duyên mầu nhiệm bóng hình nhân gian
Gió lay hương toả nhẹ lan
09.
Thân này tinh thể chẻ đôi
Trần gian mộng mị nước trôi theo dòng
Giác chơn bản thể mênh mông
10.
Mưa tuôn nước đọng khắp lối đi
Hồng tím trong ta tuổi dậy thì
Bụi trần còn vướng thêm sầu mộng
Thành cát ngai vàng cũng thịnh suy
11.
Áo cũ thơm mùi sữa
Ngập tràn mối tình xưa
Thương nhau cho lắm sao vừa
Em ơi, xin lỗi --
Dạ thưa mộng dài…
Ta còn có những ngày mai !
12.
Bàn tay lạnh
Thân nóng rang
Chạm nhau sinh tử
Muôn ngàn hợp tan.
13.
Nắng lên trên cõi mênh mông
Tiếng như thác đỗ sông dài ngân xa
Bạch hạc nhẹ cánh bay qua
14.
Thiên nhiên là khúc ái ân
Tĩnh tâm lặng chiếu trong ngần tình ta
15.
Lá vàng phủ kín Thu sa
Vạt sương óng ả quanh ta phút này
Ở đây
hiện tại
lành thay
16. Thu ngàn vàng lá nắng loang
Hạt sương lóng lánh vỡ toang vô thường
17.
Gần Thầy, gần Phật tĩnh tâm
Trần gian thường định trúc lâm thanh bình.
Giác nghiêm trăng sáng lung linh.
Tâm Thường Định
SEVERAL PATHS TO THE EQUANIMITY
01.
In the dawn, there’s a majestic, lonely white heron.
Its soft wings are bathed with dew in the vast field,
shivering in the moonlight
The sun rises, emerging into the rest of the Emptiness.
02.
The autumn displaces its colors in a still vast lake.
The waterway, the shore, and emotions wait and reflect.
03.
Here we are side-by-side but still apart.
Drowned in illusions, a thousand years later, the tears flow.
Why are we filled with such unwholesomeness and worry?
04.
The green leaves fall away.
The bird is singing the sorrow of humanity
along with the tears of divided ravines.
05.
Gazing at the deep, quiet lake,
the moon is thinned with pallor, yet it shines elegantly.
Who wants to embrace the moon, even though it isn’t possible?
What dream is crushed in this earthly place?
06.
The essence of the night is deep and secretive.
Its shadows are spreading in the vast impermanence.
How many intervals are there in this endless languished night?
What love? Our hearts are sealed with solitude and adoration!
07.
Embracing the shadow of impermanence:
non-loves, loves; have-nots, haves—
Everything is constantly changing.
Love, just like anything else, also has its course.
08.
A sunflower dances gently with transcendental love.
Its sacred destiny arises like magic in this realm.
The wind’s breeze is soft like the scent of dainty orchids defusing.
09.
This crystal body and spirit is splitting.
This dreamy world is drifting like the flow of a river.
The essence of life is as immense as the Buddha’s nature is vast.
10.
The rain pours everywhere, flooding our hope.
The essence of life is the rainbow of love.
The dust of time is weighed down with worry.
The fortresses and thrones, like anything else, are rising and falling.
11.
Worn clothes keep their perfume.
The security and love of yesteryear:
Adoration without limits,
Endless hopes and dreams,
Persistent in the future.
12.
Frigid hands
and the burning body:
The union of life and death
in multiple metamorphoses—
thousands of reunions and separations.
13.
The sunshine illuminates the immensity.
The sound of the waterfalls
and the flowing river grant the environment song.
Light-winged white cranes fly over the symphony.
14.
Nature harmonizes with love.
When our soul and spirit are still,
the tranquility of adulation and love prevails.
15.
Autumn scatters with yellowed leaves.
The brilliant dew salutes the present moment.
16.
All the autumn leaves gather in the sunrays.
Dewdrops are shivering in their impermanence.
17.
Near the noble monks—embracing the nobility—tranquility and peace exist.
There is harmony and peace at the wooded summit of the sacred inner temple.
There is lucidity and enlightenment in the moonlight.
Poems by Phe X. Bach
Bạch Xuân Phẻ
TÌNH ƠI - MẤY DẶM ĐỘC HÀNH
Chuyển ngữ - adaptation poétique by: Lưu Nguyễn Đạt
AMOUR & ERRANCES
01.
Tinh mơ bóng hạc lẻ loi
Sương mềm cánh mỏng trăng soi giữa đồng
Nắng vàng giữa cõi phù không
rêve d’amour à vol de grue solitaire
blanche d’aile au clair de lune
sur le reste du néant solaire
02.
Thu vàng hồ vắng mênh mông
Còn không dòng nước bến sông đợi chờ
l’automne jaunit le lac immense
figé d’eau sur la berge d’attente
03.
Gần nhau mà vẫn xa nhau
Mộng gì ảo ảnh ngàn sau lệ tràn
Ai ôm bao nỗi ngổn ngang
nous voilà côtoyés mais à part
noyés d’illusions
et comblés de soucis
04.
Lá xanh rơi vội về đâu
Con chim đang hót giọt sầu nhân gian
Lệ tuôn ghềnh thác hai hàng
les feuiles encore vertes déjà se détachent
au cri d’oiseau vibrant de peine
le long des larmes des ravins divisés
05.
Nhìn hồ sâu tĩnh lặng
Bóng trăng gầy thanh tao
Ôm trăng mà chẳng đặng
Mộng nào càng hư hao
cherchant au tréfonds du lac
la lune amincie de pâleur
loin des accolades et des rêves fêlés
06.
Lòng đêm sâu và kín
Bóng vô thường đang loang
Đêm dài bao nhiêu mói
Nợ tình còn sắt son
la nuit profonde et secrète
s’épand d’ombre
et de langueur sans fin
mon cœur est scellé d’adoration
07.
Ôm cái bóng vô thường
Hờn để biết còn thương
Nước, mây, sóng hay gió
Yêu chi đến đoạn trường
retenir l’éphémère
ou s’apitoyer à peine ressentir
tout est changeant
aimer en instance
08.
Hướng dương lay nhẹ ru tình
Nhân duyên mầu nhiệm bóng hình nhân gian
Gió lay hương toả nhẹ lan
bercer d’amour transcendental
au destin sacré d’union terrestre
parfum léger d’orchidée gracile
09.
Thân này tinh thể chẻ đôi
Trần gian mộng mị nước trôi theo dòng
Giác chơn bản thể mênh mông
corps et âme divisés
au séjour terrestre des rêves flottants
essence vitale d’immensité
10.
Mưa tuôn nước đọng khắp lối đi
Hồng tím trong ta tuổi dậy thì
Bụi trần còn vướng thêm sầu mộng
Thành cát ngai vàng cũng thịnh suy
la pluie tombe partout ailleurs
colorant l’arc-en-ciel de jeunesse
la poussière des temps s’alourdit de soucis
forteresses et trônes s’érigent et s’abiment
11.
Áo cũ thơm mùi sữa
Ngập tràn mối tình xưa
Thương nhau cho lắm sao vừa
Em ơi, xin lỗi --
Dạ thưa mộng dài…
Ta còn có những ngày mai !
les vêtements usées gardent leur parfum
de lait et d’amours d’antan
adoration sans limites
appels et rêves sans fin
persistant dans l’avenir
12.
Bàn tay lạnh
Thân nóng rang
Chạm nhau sinh tử
Muôn ngàn hợp tan.
les mains frigides
et le corps brûlant
côtoient la vie et la mort
en métamorphoses multiples
13.
Nắng lên trên cõi mênh mông
Tiếng như thác đổ sông dài ngân xa
Bạch hạc nhẹ cánh bay qua
le soleil s’élève au firmament
les chutes d’eau se déversent au loin
et les grues blanches légèrement s’envolent
14.
Thiên nhiên là khúc ái ân
Tĩnh tâm lặng chiếu trong ngần tình ta
la nature s’harmonise d’amour
et de tranquilité dormante d’adulation
15.
Thu ngàn vàng lá nắng loang
Hạt sương lóng lánh vỡ toang vô thường
l’automne s’éparpille en feuilles jaunies
la rosée brillante s’éclate dans l’instant
16.
Gần Thầy, gần Phật tĩnh tâm
Trần gian thường định trúc lâm thanh bình.
Giác nghiêm trăng sáng lung linh.
tranquilité auprès des bonzes et du bouddha
paix au sommet boisé du temple sacré
lucidité au clair de lune
Poems by Bạch Xuân Phẻ
Họa thi qua tiếng Pháp bởi Lưu Nguyễn Đạt
Chuyển ngữ - adaptation poétique by LNĐ
VIỆT THỨC
Bài này đã được xem 1003 lần
|
Người đăng:
|
Trống Đồng
|
|
|