thơ từ kentucky
Ở Cali hướng ra biển cả
Mỏi tầm nhìn là tới đất Việt nam
Có thể gởi hồn trôi theo sóng vỗ
Dật vờ rồi sẽ cập bến bờ Đông
Kiếp thuyền nhân cũng thoả lòng hồi quốc
Tôi ở Kentucky bốn bề là đất
Ngút ngàn tầm mắt không thấy trùng dương
Muốn nhìn về quê hương nhưng không biết
Hai ngã Đông Tây phải hướng nơi nào
Ngẩng đầu lên chỉ thấy trời cao
Mấy đường sóng trắng rạch vào trời xanh
Như Thái Bình Dương thăm thẳm mênh mông
Phi cơ rẽ sóng hay thuyền rẽ mây ?
Có chuyến nào bơi từ phương Đông tới
Có chuyến nào đang bay tới quê hương
Có người thương tôi mỏi mòn trông ngóng
Có tôi không ? đang chìm đuối giữa đoạn đường
Ngày ngày đi làm ngang phi trường tấp nập
Nghe ì ầm náo nức ngược xuôi
Ngậm ngùi nhìn phi cơ cất cánh
Thấy lòng mình cũng vút theo mây
Từ đây, phải, chính nơi đây
Tôi có thể gởi hồn về cố quốc
Kentucky bốn bề là đất
Biết hướng nào là hướng Việt nam ?
Nhìn trời xanh thay lòng biển cả
Ngóng phi trường để nguôi nỗi hoài hương .
11/28/2001