Poem logo
Poem logo

nỗi nhớ

Tác giả: -TL-
Ta cứ thấy nhớ em, nhớ đến dại khờ, nhớ đến cuồng điên. Lại chẳng thể nào nói ra được điều đó vì em chẳng quan tâm.
Nỗi nhớ, như chú rắn nhỏ, cắn phát thôi và dằn vặt ta mãi. Nó cứ cuồn cuộn trong lòng khiến ta nôn nao và ao ước được ôm người...
Rất tiếc là người chẳng hay điều đó và mọi lời nói "anh nhớ em" đều chẳng thể nào diễn tả được cái hương vị vừa ngọt vừa chua cay mặn đắng này.
Ta cứ nằm, nhắm mắt và nghĩ tới hình ảnh của người, đôi khi là nụ cười, anh mắt và cả những cái nắm tay. Rồi đôi khi lại tìm xem những bức ảnh cũ và mĩm cười kiểu thỏa mãn, trông khá là ngốc nghếch.
Ta vẫn nằm đấy, vẫn nhắm mắt và bắt đầu sắp xếp những suy nghĩ của mình. Thế là cuộc chiến giữa con tim và lý trí diễn ra lúc nào chẳng biết. Kết quả thế nào cũng chẳng biết, ta chỉ biết mình đã dùng lý trí để ngăn cản tiếng nói nhớ người.... vì người chẳng phải của ta. Và ta cũng biết là mỗi khi gặp người thì mớ lý trí ấy cứ như chú chuột nhắt nhỏ đang chơi trốn tìm với nàng mèo xinh đẹp. Mà ta càng biết rằng... gần em không làm nỗi nhớ em trong anh vơi đi....
...Loạn....

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm