vần thơ năm cũ
VẦN THƠ NĂM CŨ
Vần thơ ngủ ở đôi môi
Tháng năm đắp bờ hò hẹn
Yêu em một trời vun vén
Gom chút nắng vàng phai phôi
Vần thơ run run nghiêng sầu
Mây gió muôn chiều e ấp
Ngỏ lời đôi khi lắp bắp
Vụng về trơ trẽn vì đâu?
Vần thơ chiếc bóng chen chân
Bâng khuâng đăm chiêu muôn thuở
Mượt mà mấy dòng tóc nhớ?
Rụng rơi vài cọng phong trần
Vần thơ thả xuống trần gian
Lệ đá hững hờ hờn dỗi
Hoàng hôn sầm sập bóng tối
Ai đưa vào chốn thiên đàng?
Vần thơ rơi giọt yêu thương
Đôi mắt ngày xưa vốn đói
Thời gian cho đôi cánh mỏi
Tấc gang ngưng nghỉ mộng thường
Vần thơ ôm lá văn chương
Soi gương thấy lòng nứt nẻ
Cơn đau cuối mùa giằng xé
Giấc ngủ nhồn nhột đêm trường
Ngày 18/6/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 534 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|