nhớ
Anh đã đi xa mãi mãi thật rồi
Tôi thơ thẩn nhớ từng dòng kỷ niệm ...
Nhớ ngày đầu chúng mình chung bước
Phố xá vui rộn rã ánh đèn đêm
Nhớ tiếng cười vang vọng êm đềm
Nhớ tiếng khóc khi tôi hờn tôi dỗi
Lời nói anh xua tan bóng tối
Đưa tôi ra khỏi ngõ bí cùng sâu
Nâng tôi lên trong ánh sáng nhiệm màu
Và dẫn lối, tôi bước vào cuộc sống
Hôm nay đây tôi nhìn anh nằm đấy
Đôi mắt xưa anh nhắm lại vô hồn
Còn đâu nữa ánh mắt đầy thương mến
Anh nhìn tôi, giờ đã quá xa vời
...
Khanhtrang