trả lại thời gian
Thời gian hỡi đưa tôi về bến cũ
Tuổi hồn nhiên mộng ước của ngày xanh
Bầy chim non bay lượn hát trên cành
Chùm Phượng Vĩ xuyến xao chiều nắng hạ.
Áo trắng quá ngẫn ngơ người khách lạ
Hồn bâng khuâng lạc lối thuở ban đầu
Vài trang thư viết vội gởi trao nhau
Đêm thao thức mộng về trang giấy mỏng.
Lòng thấp thỏm xốn xang niềm hy vọng
Tóc ai bay ngập lối nhỏ đêm về
Bờ vai gầy vương nắng ấm chiều quê
Tà áo mỏng mong manh chiều gió lộng.
Thời gian hỡi trả tôi trời thơ mộng
Nón nghiêng che tóc rối buổi tan trường
Điệu ru buồn xa vắng những hàng dương
Và thổn thức mấy mùa thương nhớ cũ.
Trần Cao Hưng July 28 2020