không có bước đường cùng
Nguyễn Công Hoan
(1903-1977)
Vừa bổ xuống miệt biển
trát lại đẩy lên ngàn
cây bút chấm bài phê điểm
nhà giáo buộc lòng làm nhà văn.
Giờ phê điểm trang đời, trang số phận
trang bơ vơ, trang lá ngọc, cành vàng
kiếp khốn nạn, nợ nần bao nghịch cảnh
chiếc quan tài khóc khản tiếng trên trang.
Mực tâm huyết dẫu trong bình oan nghiệt
bút nhân sinh không có bước đường cùng