từ dạo em đi
Tác giả: Nguyên Thạch
Từ dạo em đi, tôi chờ trông
Lưu kuyến vườn xưa ngập nắng hồng
Nhớ màu mắt biếc thu rũ tím
Từ lúc em đi tôi vẫn mong.
Sao không trở lại mảnh vườn xưa?
Tỏa ánh trăng thu ủ rặng dừa
Cho đời khúc nhạc lời tình tự
Điệu hò hòa nhịp tiếng võng đưa.
Từ dạo em đi, tôi vẫn mơ
Bao giờ cuộc sống đẹp như thơ
Ở đây tình nghĩa giờ xa vắng
Tâm người chai đá, sống thờ ơ.
Bao giờ trở lại người xưa hỡi?
Cho cánh đồng xanh lúa đơm bông
Ban phát cho đời nguồn nhân bản
Cho tình dân tộc đượm ấm nồng.
Từ dạo em đi, tôi luôn buồn
Dòng đời tủi nhục lệ sầu tuôn
Tháng ngày đếm bước cô đơn bước
Mây đen giăng kín lối chiều buông.
Nguyên Thạch