nàng thơ không tuổi
Em đẹp mãi bởi nàng thơ không tuổi
Chuốc say anh đắm đuối mỗi đêm về
Tự lạc chìm vào giữa cõi đam mê
Lòng nghiêng ngả với bộn bề nhung nhớ
Em đỏng đảnh hay hờn ghen vô cớ
Lấy ưu tư khép mở mảnh trăng sầu
Đem vui buồn dò lòng biển nông sâu
Sương khói toả nhuộm một màu tê tái
Tính mơ mộng nên em thường e ngại
Bởi hồn nhiên muốn hái nụ xuân tình
Lỡ tay làm vỡ chén ngọc lung linh
Nến tắt vụt bóng hình dần tan biến
Hoá trăng ái vùi mình vào lòng biển
Để ngẩn ngơ với câu chuyện tình nồng
Để dịu dàng hôn con sóng mênh mông
Để say đắm tia nắng hồng rạng rỡ
Nên vội mượn hình hài hoa chớm nở
Lại xốn xang cứ mỗi độ xuân về
Ru bướm vàng say trong những cơn mê
Đợi nắng ấm vỗ về con tim nhỏ.