thơ anh
Em nhặt được bài thơ tình anh viết
Gói vào lòng xao xuyến lẫn bâng khuâng
Mầm luyến ái vun trồng thành bất diệt
Vị đam mê uống mãi để lớn dần
Thơ anh viết chưa một lần hời hợt
Có hoa thơm đọng phơn phớt nắng hồng
Hương quyến rũ trái đầu mùa ngọt xớt
Tựa cánh diều chao lượn giữa mênh mông
Thơ anh viết phiêu bồng bao cung bậc
Đủ đưa em vào giữa giấc mơ đời
Trăng và biển chỉ cách nhau gang tấc
Đêm dịu dàng đêm vẫn cứ chơi vơi?!
Thơ anh viết ngôn lời sao diễm tuyệt
Vừa nồng nàn lại tha thiết thơ ơi
Đem lệ mặn gắn trăng không còn khuyết
Gió đong đưa theo tiếng sóng ru hời.