Poem logo
Poem logo

em là bồ tát

Tác giả: Trần Minh Hiền
GIANG SƠN DỜI ĐỔI NGƯỜI CHƯA NGỘ THIỀN
Đêm khuya sương xuống lạnh đầy
Mắt rơi giọt lệ buồn cay đắng lòng
Thời gian xuôi ngược giữa dòng
Bao nhiêu khổ ải chất chồng nỗi đau
Niềm vui phút chốc vẫy chào
Nỗi buồn da diết ngọt ngào có chăng
Nghe hồn trống trải bâng khuâng
Đời thường mộng mị có trăng quên đèn
Chê bai khinh bỉ nghèo hèn
Buông lời nịnh hót bạc tiền mơ xa
Hơn thua ham muốn lụa là
Còn đâu ơn nghĩa để mà nâng niu
Trắng tay vật vã hẩm hiu
Quan to chức lớn nói điêu cũng vừa
Cuộc đời ngọn gió đong đưa
Giang sơn dời đổi người chưa ngộ thiền
Thông Mỹ Linh
EM LÀ BỒ TÁT
(Họa bài thơ GIANG SƠN DỜI ĐỔI NGƯỜI CHƯA NGỘ THIỀN của Thông Mỹ Linh)
Bình minh thương em đong đầy
Em là tình ái nồng cay ngập lòng
Thơ anh tặng em tỷ dòng
Chúng mình hai đứa vợ chồng hết đau
Yêu em từ một tiếng chào
Yêu em mãi mãi ngạt ngào hay chăng
Nguyện cầu cầu nguyện bâng khuâng
Em là ánh sáng của trăng của đèn
Yêu em anh thoát nỗi hèn
Bốn mùa luân chuyển kim tiền dặm xa
Em yêu xinh đẹp lụa là
Anh ôm anh ấp để mà nâng niu
Mây hồng gió thoảng hiu hiu
Khắc lên vạn nét phù điêu cho vừa
Thời gian thoăn thoắt thoi đưa
Em là Bồ Tát anh chưa hành thiền
Trần Minh Hiền Orlando ngày 18 tháng 6 năm 2021

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm