nơi đêm
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Gởi tôi vào trong đêm tối. Nơi ban mai ngủ li bì. Để xem nụ Em nhắm mắt. Hạt cô đơn bé li ti. Bầy dơi hót vào rỗng hoác. Động cựa những cánh đêm buồn. Thanh âm rơi loang vỡ sáng. Một mùi đom đóm dậy hương. Nắm tay Em gầy...
|
nơi những bóng ngày trôi về
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Buổi sáng lai vãng từ ánh sáng bội thương. Những bông cát đằng lấp ló mặt. Bầy sẻ nâu mớ ngủ từ bên kia giọng nói. Loay hoay bay qua mặt bàn. Anh chờ đợi giữa khoảng rỗng. Kí ức người dính bùa mê quay quắt. Trận mưa còn...
|
mùa mất dấu
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Những đóa cúc kết thúc chuyến bay cuối. Đậu xuống mặt bàn cơn trầm cảm của mùa Đông. Người gãy cánh không triệu hồi được mùi hương. Nuối tiếc nhìn kỷ niệm lâm vào cơn bạo bệnh. Em còn nhớ đám mây hẹp hòi. Đi trên màu xám...
|
mùi của đông
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Những đóa anh đào quay mặt hoài niệm. Tháng Mười Hai nhú mầm trắng. Trong bầu vú của mùa Đông đầy đặn. Vòm cây tả tơi màng nhĩ rách. Anh vượt qua giấc mơ của bầy chim. Từng đám mây mê sảng màu đỏ bầm. Những khoảng tối...
|
những cánh cửa mở ra tháng mười hai
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Bóng râm của giấc mơ tàn tạ đi vào âm thanh ban mai. Những người trong tiểu thuyết tóc dính đầy bụi bặm. Với một lời chỉ dẫn, họ bay suốt mùi hương của thời gian. Đến bên tôi và nằm xuống hót lên tiếng chim lạ. Mùa Đông...
|
những buổi chiều đồng dạng
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Những ký ức dính bùa ngải. Quay về tử nạn trên âm thanh màu đỏ. Cơn tai biến của ánh sáng. Khuấy động nơi tôi ngồi. Buổi chiều được khái niệm chóng vánh. Đường bay ngày đánh cắp. Những con chim lao xuống đầm lầy. Màu xanh...
|
những ngày mây xám của đời ta
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Những cơn mưa trong chiếc hộp mùa Hè. Đã liếm mất từng dòng người đang đi dưới hàng cây còi cọc. Không ai trông thấy một bài thơ đã chết chóc ngôn từ. Không ai nhớ một vệt sét rơi vào im lặng. Ta trở về trong căn nhà với...
|
những ngày bặt âm
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
NHỮNG NGÀY BẶT ÂM. Những nếp gấp trên áo trôi từ từ vào sự im lặng chỉn chu. Tiếng côn trùng vàng như nghệ. Nỗi buồn hết hạn sử dụng. Đã mốc meo trong góc tối nào. Cái bóng đi mệt mỏi như nước. Những vân chân nở dần như...
|
những sợi buồn
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Nỗi buồn. Gầy rạc giơ xương. Ngổn ngang lũ kiến lên giường với nhau. Cũ mèm thốt. Một. Đôi câu. Riêng. Tôi. Chán ngán thở sâu đêm dài. Ne-on. Mờ đục. Lai rai. Đổ-tôi. Hoảng hốt. Một-hai. Bóng mình. Bàn tay mạng nhện đóng...
|
ngày mưa mờ nhạt, ngón tay đứt & vị chua thoảng
Tác giả:
Nguyễn Nhựt Hùng
Màu xanh vỡ rất nhanh khi tôi miết từng ngón tay lên vết đứt của mình. Chúng tràn thành dòng âm ỉ qua não tôi. Chảy ướt một sự nhẹ hẫng mà giấc ngủ vùi đã ban tặng trước đó. Tiếng nước trong lavabo vón cục lại. Giọng nói...
|