trở về quê hương
TRỞ LẠI QUÊ HƯƠNG
Em bỏ mặc anh trở về quê mẹ
Anh ngồi đây đội màu nắng bơ vơ
Đời chạy loanh quanh bên bờ mấp mé
Những nỗi buồn rớt xuống tuổi mộng mơ
Kỉ niệm đan xen vui buồn chồng chất
Mùa thu lá vàng ta đánh mất nhau
Thời Covid ai khéo dư nước mắt?
Khóc người đi đêm trắng bạc mái đầu
Em bỏ mặc anh về miền quá khứ
Tiếng ầu ơi mẹ ru võng ngày đêm!
Vùng đất cỏ khô , đau đời tư lự...
Sỏi đá già nua , kể lể trăm miền
Em hãy cố quên nụ hôn run rẩy!
Cây me ven đường hò hẹn , hẹn hò...
Ghế đá , công viên... vào đêm thứ bảy
Muôn lời bướm ong thủ thỉ nhỏ to
Em bỏ mặc anh hợp tan bọt biển
Những cung đường thăm thẳm ai đưa về?
Như chuyện hoang đường muôn điều ẩn hiện
Biết bao giờ tình đi "QUA CƠN MÊ"?
Vùng tương tư một thời anh ve vãn
Chút ngoan hiền , hòa điệu nhạc ái ân
Chim én bay đôi cánh rơi lãng mạn
Hồng nhan đa truân đè bóng phong trần
Em bỏ mặc anh về nơi vạn dặm
Nhớ bát canh rau muống chốn quê nhà
Nhớ dòng sông tuổi thơ ngày ta tắm
Cơn sóng lòng ngập hết bản tình ca
Chia tay nhau bến thuyền trôi vời vợi
Nhớ môi mỉm cười , đôi mắt mơ phai
Nhớ mái tóc mây nghìn năm bay vội
Thời gian ơi xin trả lại cho ai!
Ngày 4/8/2021
Thiên Ân ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 569 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|