áo em
Áo em làm loãng nắng trời
làm con bướm lạc lưng đồi quên bay
sợi tình ai vuột khỏi tay
khiến lòng chợt thấy đắng cay ngọt ngào
áo em có ướp ca dao ?
hai tà khép mở đường vào cõi thơ
giấu lòng giữa những sợi tơ
thấy em lẫn nắng phất phơ bên đời
mùa thu vốn của đất trời
và em vốn của những người làm thơ
vàng phai gót dạo phất phơ
mời em bước xuống những tờ hoa tiên