Poem logo
Poem logo

buồn

Tác giả: Lê Trinh
Buồn như đống lá bị đốt cháy dở bởi tụi dân chơi miền núi
run rẩy nghe lời kinh của thiên nhiên.

Buồn như khúc nhạc không thể nào tắt được.

Như giám ngục hênh hoang đến đều đặn cả bốn mùa
chiếm một góc dò xem mình có thể còn chịu được
với những trò nó ngẫu nhiên bày đặt, buộc phải chơi
mà không có thưởng vài đóa huệ, đóa hồng
không số nhà để gửi một dòng tin:
Y. anh đang nằm ốm nặng
trong ngôi làng chỉ có mỗi lang băm, thôi!
còn chỉ biết tự chôn mình trong câm lặng.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm