em là tiên
Xưa kia em vốn là Tiên
Bởi em giúp đỡ mọi miền đổi trao
Ai cần gạo, ai cần dao
Nào ai cần vải, ai nào cần trâu
Bất kể việc khó đến đâu
Em đều giúp đỡ chẳng cầu đến danh
Nghìn năm có lẻ rành rành
Một tay em giúp các anh vẹn toàn
Người người hết thảy hân hoan
Có em hiển diện cả đoàn đều vui
Cái số em thật là xui
Thế thời thay đổi kém vui nhiều phiền
Từ khi thêm một dấu "huyền"
Việc tốt thì ít, việc phiền nhiều hơn
Ai cần chức, ai cần quyền
Bắt em trói lại cho liền vào bao
Mang ra đấu giá thấp, cao
Lũng loạn thời thế làm sao hả trời
Em mang tiếng "bạc như vôi"
Nằm trong két sắt kêu trời thấu chăng
Ước gì trở lại thẳng băng
NHư ngày xưa ấy, em hằng ước ao