Poem logo
Poem logo

dấu chân bỏ lại 2

Tác giả: Thiên Ân
DẤU CHÂN BỎ LẠI 2
Thuở ấy người đi dấu chân bỏ lại
Thềm gạch con sâu muôn tiếng khóc thầm
Rong rêu cuối ngày nép mình áy náy
Chiếc lá vàng rơi vào cõi ăn năn

Tình vội chết hơi thở còn hổn hển
Trái đất nóng lên nhiệt độ bốn mươi
Chuyến tàu hoàng hôn giã từ bờ bến
Trải nghiệm trần gian soi bóng ngậm ngùi

Thuở ấy người đi dấu chân bỏ lại
Thương thằng Khờ ngồi đếm mộng bâng quơ
Như gà mắc tóc cứ loay hoay mãi
Chim én quên mùa chẳng chịu dệt thơ

Tình đã bay xa hơn nghìn cây số
Giơ tay níu mây , mây chẳng dừng chân
Lòng tha thiết , cúi mình ôm ngọn gió
Bạc trắng như vôi , đời lắm phong trần

Thuở ấy người đi dấu chân bỏ lại
Giọt đắng rơi kín hở cuối chỗ ngồi
Đôi mắt giai nhân ru thời êm ái
Sóng gió ắp đầy , thuyền bến ra khơi

Hạnh phúc nở hoa, đời chưa kịp hái
Gắng gượng cười , che khuất bể khổ đau
Xin gọi tên nhau góc trời hoang dại !
Khóc cho chuyện tình chìm đắm biển sâu
Ngày 4/3/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm