sonnet 116
SONNET 116
By William Shakespeare
Let me not to the marriage of true minds
Admit impediments. Love is not love
Which alters when it alteration finds,
Or bends with the remover to remove.
O no! it is an ever-fixed mark
That looks on tempests and is never shaken;
It is the star to every wand’ring bark,
Whose worth’s unknown, although his height be taken.
Love’s not Time’s fool, though rosy lips and cheeks
Within his bending sickle’s compass come;
Love alters not with his brief hours and weeks,
But bears it out even to the edge of doom.
If this be error and upon me proved,
I never writ, nor no man ever loved.
.
SONNET 116
Tôi dám chắc không tâm đầu ý hợp
Cách ngăn lòng, thì đâu có tình yêu
Cứ đổi thay với dòng đời thay đổi
Hay rụng rơi diều đứt sợi dây diều
Không! Tình yêu là ngọn đèn hàng hải
Soi trong đêm giông bão chẳng lu mờ
Là Bắc Đẩu cho tàu bè nhìn thấy
Giữa mênh mông biển lơn biết tìm bờ
Yêu đâu chỉ lúc môi hồng má thắm
Rồi lụn tàn khi tuổi đã già nua
Yêu chẳng thể đếm bằng ngày bằng tháng
Mà trường tồn đến tận kiếp nào kia
Nếu chứng minh những điều đó là sai
Tôi ngừng viết, không ai biết yêu ai.
7/6/2023
Trần Đức Phổ phỏng dịch