Poem logo
Poem logo

lên đồi (uphill)

“Uphill” (Lên Đồi) là một bài thơ đa nghĩa, ẩn dụ bóng bẩy về hành trình của cuộc đời mỗi con người, và cái chết. Nó giống như một khách bộ hành đi ngược dốc lên đồi. Nữ thi sĩ Christina Rossetti đã mượn lời hỏi và đáp của hai nhân vật để làm thành một bài thơ giảng giải về cuộc sống và cái chết thật nhẹ nhàng và cũng đầy thi vị.
.
1. NGUYÊN TÁC

UPHILL
By Christina Rossetti

Does the road wind up-hill all the way?
- Yes, to the very end.
Will the day’s journey take the whole long day?
- From morn to night, my friend.

But is there for the night a resting-place?
- A roof for when the slow dark hours begin.
May not the darkness hide it from my face?
- You cannot miss that inn.

Shall I meet other wayfarers at night?
- Those who have gone before.
Then must I knock, or call when just in sight?
- They will not keep you standing at that door.

Shall I find comfort, travel-sore and weak?
- Of labour you shall find the sum.
Will there be beds for me and all who seek?
- Yea, beds for all who come.
.

2. PHỎNG DỊCH

LÊN ĐỒI

Con đường dốc ngược đồi lên tới đỉnh?
- Vâng! Nó lên đến tận chỗ cuối cùng
Liệu đi suốt một ngày dài sẽ đến?
- Từ tinh mơ cho đến tối mịt mùng

Nhưng chắc có nơi nghỉ đêm chứ ạ?
- Một mái nhà khi bóng tối vừa buông
Có thể màn đêm che mờ nơi đó?
- Quán trọ kia nhìn thấy rõ bên đường

Tôi có gặp khách bộ hành nào khác?
- Những người đã đi trước bạn đến đây
Tôi có cần gọi, hoặc là gõ cửa?
- Họ sẽ không để bạn đứng bên ngoài

Tôi có được thuốc chống đau, giảm mệt?
- Nỗi gian lao sòng phẳng tính một lần
Sẽ có đủ giường nằm cho mỗi khách?
- Vâng! Đủ đầy cho tất cả cựu, tân.

12/6/2023
Trần Đức Phổ phỏng dịch

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm