Poem logo
Poem logo

từ độ xa người

Tác giả: Thiên Ân
TỪ ĐỘ XA NGƯỜI
Từ độ tình nhân xa khuất nẻo
Nhánh cây guộc gầy bỗng vỡ đôi
Giọt nắng tương tư màu khô héo
Hoa cỏ ngậm ngùi đắng đôi môi

Từ độ tình nhân khép yêu thương
Tâm hồn trống rỗng dốc mờ sương
Buông lời bóng gió câu rời rạc
Ngôn từ đục đẽo , chuyện tầm thường

Từ độ tình nhân khéo ra tay
Ứng xử đẫm màu sắc chua cay
Đâm toạc móng heo chân trời rụng
Trần gian lắm kẻ phải chau mày

Từ độ tình nhân sống quay cuồng
Xé nát vần thơ , thuở yêu đương
Ném đá bâng quơ sầu mưa gió
Sắc mặt bỗng ngầu lẽ ghét thương

Từ độ tình nhân hóa lạnh lùng
Ta là hạt cát lại dửng dưng
Xô đẩy hồn ta trôi vạn dặm
Ngẫm cười thời cuộc những mông lung

Từ độ tình nhân mất chất thơ
Nét đẹp ngày xưa ta tôn thờ
Âu yếm bốn mùa thương và nhớ
Đoạn cuối tình yêu học chữ NGỜ

Từ độ tình nhân vội vùi chôn
Giấu đi kỉ niệm thuở vàng son
Xua đuổi đời ta vào ngõ tối
Ngẫu hứng tắt yêu cả cội nguồn

Từ độ tình nhân nhón gót đi
Giọng điệu đẫm màu sắc chia ly
Hợp tan mon men theo ngày tháng
Tay lại trắng tay mộng sù sì
Ngày 10/6/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm