đường xưa vương dấu bụi
Tôi tìm về
Đường xưa vương dấu bụi
Ngõ quanh co
Trong cơn lốc xoáy mùa
Tôi bàng hoàng
Nhìn cuối đường xa lạ
Những sắc hương
Tan vội đến già nua
Tôi trở về
Giữa Giáo Đường lắng đọng
Tiếng cầu kinh
Quyện tiếng hát lao tù
Lắng hồi chuông
Dài thiên thu, có lẽ ?
Gọi hồn đau
Soi dấu vết ngày xưa ...
Tôi đã về
Tương phùng còn đâu nữa ?
Hồn cỏ cây
Ướt lịm mãi đứng chờ
Buồn. Tôi buồn...
Tóc tang trùm vạn nẻo
Kín mù sương
Soi mặt đến ngẩn ngơ
Tôi đi về
Ôm buồng tim buốt nhói
Những nấm mồ cô độc
Xé hình hài
Đường thênh thang
Che lấp bóng hình ai
Hồn dã dượi
Buông rơi...
Tôi sợ hãi !