Poem logo
Poem logo

thương dùm con đò xưa

Tác giả: Thiên Ân
THƯƠNG DÙM CON ĐÒ XƯA
Con đò xưa nằm im ỉm đợi ai ?
Đóng cửa trái tim, khép ngày hoa mộng
Nỗi buồn trăm năm, lăn tăn bọt sóng
Chim én bầu trời chẳng thèm dệt thơ

Con đò xưa đã tàn úa giấc mơ
Tiếng chim bờ tre, ngập ngừng đứt quãng
Vụn vỡ, rụng rơi, bến bờ tản mạn
Quá khứ chôn vùi màu sắc hư vô

Con đò xưa khao khát mộng tình cờ
Thời con gái dần trôi trong chóng vánh
Xê dịch chân trời, góc hờn hiu quạnh
Đắng môi người và cũng đắng môi ta

Con đò xưa mưa nắng vội chớm già
Mùa Xuân qua mau, Hạ vàng chồm tới
Chiếc lá Thu phai âm thầm đứng đợi
Chút lạnh mùa Đông rón rén theo về

Con đò xưa còn đọng chút hương quê
Em đã xa rồi vòng tay bé dại
Em đã bỏ tôi mối tình nồng cháy
Ngoảnh mặt quay lưng xô ngã lời nguyền

Con đò xưa giọt lệ rớt triền miên
Chúc em êm đềm về xây tổ ấm
Chúc em nở hoa đắm say, say đắm
Tôi, kẻ độc hành lang thang, lang thang...
Ngày 8/6/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm