chỉ có dòng sông
Tôi trở về con đường cũ ngày xưa
Không có đò đưa mặt sông lặng sóng
Chỉ đáp lại tiếng gọi đò bằng tiếng vọng
Đôi bờ sông không một bóng người
Tôi bước thẫn thờ lạc lõng chơi vơi
Nghe kỷ niệm vọng về từ xa vắng
Thỉnh thoảng nhìn sang bên bờ yên ắng
Một nỗi buồn sâu lắng tận tâm can
Con đường xưa đã phủ bụi thời gian
Cùng nhiều thứ phai tàn theo năm tháng
Nhưng lòng cứ thương hoài dĩ vãng
Thương nắng vàng bảng lảng cả đôi bờ
Thương những chiều xa lắc, xa lơ
Hương ổi chín thơm lừng theo làn gió
Bay lại bên này từ bờ bên nọ
Nay chỉ còn cây cỏ đứng vô tình!
Và mây chiều đây nữa cũng lặng thinh
Gió cũng chẳng quen nên lướt qua vội vã
Chả làm chi mà đi hết cả
Chỉ có dòng sông là không đổi thay lòng!