nỗi buồn sau lũ
NỖI BUỒN SAU LŨ
Người tìm chi giữa hoang tàn đổ nát
Tiếng chim non vừa lạc chốn xa bầy
Dòng nước chiều xao xuyến một màu mây
Cơn gió lạnh buổi đông vầy mưa đổ
Những người đi quên giã từ con phố
Chợ bao năm loang lổ nước qua đầu
Cô gái buồn đợi mặc áo nàng dâu
Phải rời bỏ buổi cau trầu duyên nợ
Bà mẹ trẻ giữa đêm sầu nhung nhớ
Đứa con yêu vừa bỡ ngỡ vô trường
Đêm miệt mài bên nét chữ thân thương
Đành bỏ lại cả chặng đường dang dở
Tiếng mưa đêm nối dài thêm sợi nhớ
Em xuân xanh tan vỡ mộng thi hào
Khói lam chiều heo hút giữa tầng cao
Câu thơ tuổi ngọt ngào đang đứt đoạn
Mây đầu phố trôi qua chiều lơ đãng
Mắt ai ngồi xao lãng nhớ dòng sông
Em ra đi quên cả giấc mơ hồng
Mùi nước bạc thay rượu nồng đêm cưới
Nửa vầng trăng treo trên đầu ngọn núi
Xóm nhà xưa tàn lụi bữa cao triều
Sóng đổ dồn nên phố ngã tường xiêu
Manh đời bỗng tiêu điều trong phút chốc
Đừng dửng dưng khi người than kẻ khóc
Con tim đau trằn trọc suốt canh dài
Ánh mặt trời ôm mặt nước chiều phai
Đời rướm lệ khi hoa cài chân mộ
Ngày đã chết người không về qua phố
Đêm lâm chung em dỗ mộng băng hà
Điệu nhạc buồn không có những lời ca
Chuông thánh lễ nhạt nhoà trôi theo gió
Mẹ ngồi đó lịm hồn theo tiếng mõ
Đôi mắt thâm vò võ nỗi ưu phiền
Cha gục đầu thổn thức cuối hàng hiên
Đời nhỏ lệ cảnh muộn phiền muôn thuở
Thôi từ nay chẳng còn gì để nhớ
Người không về bến lỡ chuyến đò xưa
Cõi nhân gian tình thiếu dối gian thừa
Xin mặc niệm tiễn đưa người nằm xuống ./.
LCT O6/12/2O25
|
Bài này đã được xem 0 lần
|
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|
|