thủy chung
Tác giả:
Hồng Dương
Chồi thức dậy phong phanh giá buốt. Đứng gồng mình trong suốt mùa đông. Hàng cây khao khát nắng hồng. Nhựa đông kết chặt ấm nồng tình cây…. Ta gặp gỡ lạnh thay năm ấy. Hai đứa ngồi run rẩy tựa nhau. Tay cầm tay ấm chạm...
|
tiếc !
Tác giả:
Hồng Dương
Đêm Trăng rớt trải đầy bên bóng chiếc. Ai lặng thầm da diết mối tâm tư. Nhân thế ơi !... sao lắm lối ảo hư. Suy tư dẫm lên nư ta đang ngẹt. Bầm đôi mắt dưới ánh trăng rỏ nét. Ta nhìn Trăng tái mét mặt hả Trăng. Tiếng dỗi...
|
thương tóc em dài
Tác giả:
Hồng Dương
Dòng sông xanh trôi lằng lặng như tờ. Hoàng hôn gãy qua bờ thương nỗi nhớ. Và ngọn gió vỗ vào chiều tan vỡ. Bẻ cả làn nắng nhỏ hát tình ca... Tóc em dài như một ánh trăng ngà. Bao nhiêu sợi xòa ra tràn nốt nhạc. Mà...
|
thủy chung
Tác giả:
Hồng Dương
Ngày khép lại khiến chiều thêm lận đận. Ngọn đèn mờ bóng vẫn đổ long đong. Tiếng nhạc vàng dìu dặt khắp căn phòng. Con kiến nhỏ cong mòng leo song cửa. Thôi đừng khóc trăng gầy đi một nửa. Gió gieo mùa không hứa nổi...
|
thuyền trăng
Tác giả:
Hồng Dương
Ai mang lụa giăng tơ huyền ảo. Trên nẻo trời vẽ áo hoàng hôn. Vương cành cánh lá thu buồn. Nhạt nhòa một bóng cuối nguồn đông sang. Lãng mây trắng vờn ngang mành trúc. Gió mơn man dạo khúc tình ca. Tiên thi thảo khúc...
|
thương trăng
Tác giả:
Hồng Dương
Chơi vơi ... nắng cũng ... chơi vơi... Giữa dòng nhân thế rã rời người ơi. Thương trăng cô độc giữa trời. Thương ai lạnh lẽo giữa đời lá lay. Thương lòng ta khóc đêm ngày. Đông sang giá buốt ngồi đây một mình. Trời cao...
|
tịch trầm
Tác giả:
Hồng Dương
Nhìn trời đất tịch trầm theo mùa hạ. Ta chợt buồn hóa đá những giấc mơ. Chiều hạ đốt nửa linh hồn rệu rã. Đêm giăng tràn cành lá cũng bơ vơ. Nhìn ngọn gió ngu ngơ lay ngọn cỏ. Hẫng hụt lòng đêm có hiểu vì sao. Câu thơ...
|
tia nắng tình yêu
Tác giả:
Hồng Dương
Đơn phương mãi sóng thầm tê tái. Hồn vỹ cuồng hoang dại lặng câm. U trầm đất vỡ thác gầm. Bạt toang cơn giận đáy trầm trùng dương. . Tình đói khát thê lương lửa đốt. Hồn no sầu ủ dột lạnh căm. Biển đời dâu bể lặng...
|
thương nhớ thu
Tác giả:
Hồng Dương
Tít tận ngàn xa một bóng trăng. Trời thu se lạnh nhớ cô Hằng. Nghe buồn ở đó đành im lặng. Nhớ quặn nơi này chẳng nói năng. Lá đổi sang vàng thời gian chậm. Sương vờn quẩn trắng tiết đông sang. Đang tròn lại khuyết bao mùa...
|
thương người viễn xứ
Tác giả:
Hồng Dương
Em có biết đêm qua anh không ngủ. Vì hiểu rằng tình chưa đủ lời yêu. Miệng em cười môi nở, tím mây chiều. Cố nén lại thương bao nhiêu cho đặng. Cho anh hỏi phía trời xa đằng đẵng. Đảo hoang hờn em ở hẳn sao em. Cho cô...
|