hồn đá vọng
Thôi trả lại nửa vầng trăng quá khứ
lá mùa thu phủ kín lối xưa về
ô cửa cũ không ai ngồi đợi nữa
cánh thời gian vồn vã gió hôn mê
Cây trơ nhánh xác xơ cành lá mục
vẽ giữa trời pho tượng đứng cô đơn
có loài chim hót vang bài chiêu khúc
gọi bốn mùa hiu quạnh nỗi héo hon
Ngỡ còn đó nắng ngày xưa - hoá mộng
đã rong rêu từ thuở mắt môi chờ
vẫn còn mãi tiếng than hồn đá vọng
đã muôn đời tan tác những ước mơ
Ký ức cũ là hành trang tội nghiệp
giữ cho mình hay tôi giữ cho ai ?
thôi em nhé khi tình ta hoá kiếp
chuyến xe đời nặng triũ một đôi vaị
Phạm ngọc
03122003