trăm năm là thoáng nhớ
Lênh chênh mãi chân đời
Phân vân tiến hay lùi
Dốc tình thêm mưa gió
Cách chi cũng ngậm ngùi
Cuộc tình mé vực sâu
Lưỡi gươm treo ngang đầu
Em van ta dừng lại
Ta đứng từ đã lâu
Còn tiến được sao em
Bao năm em thục hiền
Bao năm ta mặc khách
Ta cách gì tiến thêm?
Ta lùi được sao ta
Trái tim thơ không già
Nghìn mùa trăng cổ độ
Ta lùi được bao xả
Ta bên đây cực hình
Em bên kia tội tình
Nói chi tiền kiếp ấy
Chắc gì có lai sinh?
Ta đứng lại lâu rồi
Bơ vơ như suối cạn
Biết mai còn mưa vui
Sau rừng chia, núi tán
Em đâu cần than van
Thề xưa đau đá vàng
Trăm năm là thoáng nhớ
Cách chi cũng muộn màng.