nỗi buồn vô cớ ....
Thương tặng ND
Tôi thường hay có những nỗi buồn vô cớ ....
Len lén về trong những lúc mộng mơ,
Giăng mắc trong mưa, hay những buổi mong chờ ...
Tâm chợt thấy bồng bềnh với nỗi sầu rất nhẹ ....
Đừng lay động, hãy bước bằng những gót chân rất khẽ,
Để nỗi sầu cứ nhè nhẹ dâng cao,
Để vội xếp lòng thành hoa đốm lao xao,
Rồi thả trôi theo dòng sông mơ ước ....
Đừng khắc khoải, cũng đừng vội vã bước,
Chờ gió xôn xao mời gọi lá, hoa về...
Tôi ngồi đây,
Bờ mé giữa Tỉnh - Mê ...
Đếm từng ý niệm trong một chiều nắng tắt ...