tâm thư cho thầy cô
.... học trò quậy xin kính tặng các thầy cô ....
Tôi nhớ mãi những ngày còn đi học
Nhớ cô thầy và nhớ mái trường xưa
Công ơn kia biết nói mấy cho vừa
Vì hạnh phúc con em mà khổ nhọc
Nơi đẹp nhất cuộc đời là trường học
Cô với thầy phải khóc nhọc dắt dìu
Có nhiều khi ngồi suy nghĩ đăm chiêu
Tìm phương cách để cháu con mở trí
Chúng con trẻ nên rất lười suy nghĩ
Tuổi hoa niên thường ôm lấy cuộc đời
Vẫy tay chào niềm hoan lạc đón mời
Mà quên chuyện, làm thầy cô phiền muộn
Con tha thiết xin thầy cô thông cảm
Đời học trò ngắn chẳng đầy gang
Trông chớp mắt chỉ còn là kỷ niệm
Rất mong manh và nhẹ tựa mây ngàn
Xin tha thứ bởi người xưa còn "bỉnh chúc"
Chúng con vui vì bỡi sợ ngày mai
Bước ra trường là những tháng năm dài
Thu lá úa hoặc mùa đông rét mướt
Những năm cuối chúng con nguyền tiến bước
Để đáp đền trong muôn một ơn sâu
Chẳng buông xuôi như nước chảy dưới cầu
Để xứng đáng với những tấm lòng cao quý
Ngày hôm nay chúng con nguyền ghi nhớ
Ngày trọng đại thiêng liêng nhất cuộc đời
Công thầy cô ôi cao cả tuyệt vời
Như ánh sáng mặt trời khi ló dạng
Nếu mai kia cuộc đời con sáng lạng
Đó cũng nhờ công đức của thầy cô
Ân sâu này xin mang tận xuống đáy mồ
Xin cô thầy nhận "chân tình tha thiết nhất!"
Hoa Sơn
04-11-2004