ghen với trương chi
Trương Chi xấu xí hơn ta
Lụy tình mới nhả ngọc ra với đời
Còn ta phong nhã hơn nhiều
Lẽ nào không ngọc em rơi khi xù ?
Nhờ em buông tiếng chối từ
Nên ta mới đủ lý do thất tình
Như mưa rớt xuống thình lình
Tháng sáu trời nắng biến thành trời mưa
Ra về ôm cuộc tình thua
Gọi tên là để dư thừa cái tên
Đường tình còn mỗi mình ên
Trái đất dễ trợt vì tròn không vuông
Trương Chi xưa có tiếng đàn
Ta nay một nhánh rong đang lềnh bềnh
Đàn anh bóng nổi bóng chìm
Tình ta theo níu trăng mềm, thở ra
Thất tình anh khác chi ta ?
Cũng là chuyện lụy đàn bà. Giống nhau
Chuyện anh lưu lại ngàn sau
Chuyện ta chưa kịp qua cầu. Đã de
Hứng tay nước lọt qua khe
Còn vương sợi tóc em đè mé trên
Tìm đâu giọt lệ Mỵ Nương
Phòng khi đá nát phai vàng không đau ?
Quan Dương