thôi ta dừng bước chân sầu
Từ khi em lại chơi nhà
Đã gần mười chín năm qua chập chùng
Đã cuồng ngông đă chạy rông
Đã nhìn thấy chỉ uổng công một đời
Đã về kiếm lại môi cười
Đã đi thắc thỏm đã ngồi lo âu
Thôi ta dừng bước chân sầu
Đời dong ruổi mãi đến đâu bây giờ