mây
Phù vân phù vân phù vân
Mây trôi một buổi chỉ ngần đó thôi
Thoáng vèo vó ngựa qua đời
Thoáng vèo bóng đổ mắt cười nếp nhăn
Phù vân phù vân phù vân
Soi gương thấy tóc trắng ngần nhìn ra
Lập lờ tạm cõi người ta
Có khi lơ láo như là tàn quân
Phù vân phù vân phù vân
Chiêng vàng trống bạc có cần mai sau ?
Giũ tay vuốt áo gấm nhầu
Dẹp tàng lộng lại ngồi đau thì lần
Phù vân phù vân phù vân
Cuối đời rảo bước xa gần biết đâu !