gọi lời ăn năn
Rồi như tiếng a lô ở ngoài vòng phủ sóng
Tôi chới với gọi em giữa tuyệt vọng khôn cùng
Khoảng cách đời nhau giờ bỗng như quá rộng
Lời ăn năn tan biến dưới bão bùng
Ngỡ buông tay sẽ là người thắng cuộc
Hoá ra mình là kẻ bị lãng quên
Chỉ muốn lặng im nhìn chân trời phía trước
Mưa giông chưa ngừng xô ngã góc bình yên
Đâu trông mong gì em sẽ còn luyến tiếc
Những chuỗi ngày đã dậy sóng phong ba
Tôi cũng thử giả làm người câm điếc
Mà trong lòng không cản nổi tiếng kêu ca
Gửi vào biển xanh lời tim muốn nói
Mai có trôi sang bên ấy cùng người
Nhớ tạc trên cát vàng câu sám hối
Cho tình này ngoi ngóp giữa trùng khơi
Lã Thế Phong
04/07