trái ngang nỗi nhớ
Anh và em ở hai đầu nỗi nhớ
Biết bao giờ mình gặp được nhau đây
Lá vàng rơi theo gió cuốn cuối ngày
Cũng trăn trở lòng anh buồn biết mấy
Vẫn tự hỏi tiền oan nào đưa đẩy
Mà đông tây trói chặt khối tình riêng
Biết làm gì với chữ nợ chữ duyên
Khi mỗi ngả mỗi con đường đi tới
Dẫu biết thế sao nhớ mong vời vợi
Cho vấn vương khúc mắc ở trong lòng
Thu tàn rồi mùa chỡ lạnh sang đông
Làm băng giá mảnh linh hồn bi lụy
Anh giận anh với con tim ủy mị
Giấc cô miên đầy mộng hảo mơ hoang
Tình chúng mình rối bời những trái ngang
Và mỗi đứa giữ một đầu nỗi nhớ