áo trắng
Lá biếc rủ nhau cùng ngó xuống
Cây xanh cũng đứng ngẫn ven đường
Huống chi anh trái tim người lớn
Đi theo em làm kẻ đáng thương
Đừng quay lại nhé em gái nhỏ
Cứ vô tư như tuổi của mình
Kẻo anh để dấu chân lãng tử
Lún xuống đường vì phải làm thinh
Em thánh thiện như thiên thần vậy
áo trắng như mây gió phiêu bồng
Này em tôi mượn đôi tà áo
Để làm thơ chẳng biết được không.