Poem logo
Poem logo

cuộc sống người cùi

Tác giả: Mặc Giang
(Brisbane 2003)

Sáng tác nhằm mục đích kêu gọi cứu trợ Người Cùi tại Việt Nam



Thương thay thân phận người cùi
Cả đời lê lết nhủi chui thế này

Đất trời bao lớn nào hay

Người cùi quanh quẩn tháng ngày trong khung

Lết lê mòn mỏi một vùng

Lết ra ngao ngán, lạnh lùng lết vô

Lết mòn vỏ lớp làm mo

Dày thêm lớp nữa lết cho hết đời

Lết mòn kiếp sống rã rời

Lết mòn thân phận tơi bời ruột gan

Lết lê nước mắt hai hàng

Lết reo nhân thế động lòng ban cho

Lết theo chế độ cân đo

Khẩu phần qui định đói no chịu đời

Lết mong thiên hạ gặp thời

Thi nhau từ thiện cứu đời, tới lui

Lết chờ Ngày Hội Ngày Vui

May ra được ngửi chút mùi thơm tho

Lết mong thế giới đầy bồ

Cho thêm manh áo, bộ đồ che thân

Lết cho cứu tế xoay vần

Một Ngày VUI NHỎ phong trần bao năm

Ai ơi quanh chỗ tôi nằm

Mùi thơm “ô uế”, muỗi mòng “ca vang”

Tôi mang kiếp sống phũ phàng

Vợ chồng con cái cũng quàng theo tôi

Tay chân phong, hủi, phì, lòi

Rớt dần, ngắn bớt, lìa, còi, thân đau

Cùi khô, cùi ướt, cùi màu

Cùi thân, cùi phận, cùi nhau, cùi lì

Đã cùi mà lại biết đi

Ăn dần thân thể chết thì mới thôi

Hôm qua, cái đó của tôi

Hôm nay nó rớt, chớ đòi của ai

Nhìn xem thì biết đây này

Hôm qua còn ngón, hôm nay không còn

Cho tôi xin lại “héo mòn”

Cả lon, cả hộp khô dần của tôi

Dù cho nó thúi nó hôi

Thúi hôi, hôi thúi, thúi hôi chút mà!

Cũng là của Mẹ của Cha!!!

Của Anh của Chị, cả Nhà của Tui!!!

Ai ơi!Thế giới người cùi

Loi nhoi, lúc nhúc, nhủi chui một tàu

Một tàu cùi hủi khổ đau
Chở cho hết kiếp con tàu tang thương

Một tàu cùi hủi không đường

Quay qua quẩn lại thê lương tháng ngày

Một tàu cùi hủi đắng cay

Đắng cay chồng chất phủ dày tháng năm

Người đời bay nhảy xa xăm

Người cùi lê lết chỗ nằm không xa

Người đời trời đất bao la

Người cùi đầy ắp một nhà đóng khung

Người đời non biển vẫy vùng

Người cùi một khoảnh chia chung thân tàn

Người đời ngày một cao sang

Người cùi co lại đầu mình tứ chi

Người đời chạy nhảy đứng đi

Người cùi bò, lết, nằm ì một nơi

Tôi đâu có trách ông trời!

Thân tôi tôi chịu kêu trời với ai!

Tôi đâu có dám kêu nài!

Ai cho? Xin cảm ơn dài tình thương!

Tôi xin : một kiếp chán chường

Đừng rao đừng bán đừng vương người thường?

Tôi xin : một kiếp đau thương

Cùi ơi, cùi hỡi!!! Đừng vương người ngoài?

NGƯƠI MÀ NẾU CÓ LÔI THÔI !!!

NGƯỜI TA XA LÁNH KHỔ ĐỜI NGHE CHƯA!!!

Xin nhân gian có dư thừa

Nhỏ lòng từ ái đẩy đưa người cùi

Xin nhân gian mãi an vui

Thương một thế giới, tới lui để nhờ

Xin nhân gian đẹp như mơ

Thương một thế giới mịt mờ tối tăm

Nhân gian hát hội trăng rằm

Người cùi hát hội tháng năm rã rời

Nhân gian xin cứ vui chơi

Người cùi lủi thủi hết đời mà thôi

XIN TRỜI GIỌT NẮNG LẺ LOI!!!

XIN NGƯỜI GIỌT LỆ NHỎ NHOI CHỐN NÀY!!!

NGƯỜI CÙI KHỔ LẮM AI HAY???

***

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm