thương nhớ làng xưa
Làng tôi có một mối tình
cây đa đứng cạnh mái đình trăm năm
làng tôi có những đêm rằm
hàng cau thao thức thương thầm trầu không
Làng tôi có một con sông
đôi bờ bến nước người trông đợi người
cách ngăn nhớ chín thương mười
đường về xa lắc nụ cười tầm xuân
Bao lần chim én qua sân
mùa thu di trú phân vân đường dài
người xưa...
mây trắng...
xứ Đoài...
làm sao cho hết thương hoài ngàn năm