cuống quít, biết rong chơi
mây bạt gió, sững tìm nơi tạm trú
thấy chiều tôi: một góc, sẩm hoàng hôn
cây khô giữa nắng hạn, chờ mưa lũ
một phía đời, in đậm bóng thơ buồn
hoa thanh tân, khuất mình phía sau núi
chờ trăng lên, lời mật khải của đêm,
mở chương sách, có nghìn trang giấy mới
em thấy khong? hay còn mãi kiếm, tìm
nắng mai sớm đã nghiêng về một phía
ở phía nào, chẳng dọi lại bóng em
tôi lẩn tránh, co mình để ngắm, nghía
góc cạnh nào, chẳng là góc của đêm!
nếu, tim có hai ngăn: cho, và chấp nhận
ở ngăn nào? tôi sẽ chứa tương tư!
như góc nhà, sau lưng là vách dội
tiếng dội nào: em, và lũ ưu tư!
ngăn: đêm, ngày thành hai ngăn trống
một cho em, và, một ngăn: riêng tôi
và, ngăn tôi lúc nào cũng chỏi, chống
em: muộn màng, cuống quít biết rong chơi
Nnguong